Kinh Địa Tạng Bồ Tát Bổn Nguyện (Tập 29)

Kinh Địa Tạng Bồ Tát Bổn Nguyện (Tập 29)
KINH ĐỊA TẠNG BỒ-TÁT BỔN NGUYỆN (Tập 29) Mời mở bản Kinh ra phần khoa chú quyển trung trang 102, bắt đầu xem từ hàng thứ hai. “PHẬT CÁO DIÊM LA THIÊN TỬ: NAM DIÊM PHÙ ĐỀ CHÚNG SANH, KỲ TÁNH CANG CƯỜNG NAN ĐIỀU NAN PHỤC” (Ðức Phật bảo Vua Diêm La rằng: “Chúng sanh trong cõi Nam Diêm Phù Ðề tánh tình cứng cỏi khó dạy khó sửa”). Đây là đức Thế Tôn trả lời cho những vị vua Diêm La này, nói rõ tại sao Bồ-tát Địa Tạng giáo hóa chúng sanh ở thế gian, chúng sanh tiếp nhận lời giáo huấn của Bồ-tát Địa Tạng, có thể thoát khỏi đường khổ, nhưng trong thời gian rất ngắn họ lại đọa vào ác đạo. Nguyên nhân là do “tánh tình cứng cõi”. Chữ “tánh” này là tập tánh, chứ không phải nói bản tánh. Chúng ta xem thấy ở trong sách vở của Nhà Nho, giống như Mạnh Tử Ngài nói tánh người vốn thiện, còn Tuân Tử thì nói tánh người là ác. Hai cách nói này đều là đi về hai cực đoan, nhưng nói cũng có đạo lý. Nhưng lời Khổng Phu Tử nói thì không giống như họ. Phu Tử nói tánh của con người là chẳng phải thiện, chẳng phải ác. Cho nên kiến giải của Thánh Nhân thật sự là khác với Hiền Nhân. Ngài nói là “tánh tương cận, tập tương viễn”. Tương cận là mọi người đều giống nhau, chẳng phải thiện, chẳng